Đứng bên lề sân bay, nơi những con đường băng trải dài và hoang vắng, bạn sẽ cảm nhận được sự tĩnh lặng kỳ lạ của không gian xung quanh. Một lớp sương mù mỏng manh bao phủ, tạo ra một bức tranh mờ ảo, nhạt nhòa, nơi mà mọi thứ dường như chìm trong sự mờ ảo của xám xịt.
Với những chiếc máy bay lướt qua như bóng ma, sân bay không còn vẻ nhộn nhịp thường ngày. Không khí nặng nề, bí ẩn, như đang đợi chờ một điều gì đó xảy ra, hoặc chỉ đơn giản là sự cô đơn của một buổi sáng sớm mờ mịt. Đường băng dường như không có điểm dừng, kéo dài đến tận chân trời, nơi mà bầu trời và đất liền hòa làm một trong làn sương mờ.
Chỉ có tiếng gió thổi qua, như một lời thì thầm nhẹ nhàng trong không gian yên tĩnh. Màu xám của sương như vẽ nên một không gian không có ranh giới, vừa gây cảm giác bất an, vừa khơi gợi sự kỳ bí, như thể mọi thứ vẫn đang chờ đợi một dấu hiệu để thức tỉnh.
Đó là một khung cảnh khiến mọi người phải suy tư, đôi khi gây sợ hãi, nhưng lại không thể rời mắt khỏi vẻ đẹp hoang sơ và đầy ám ảnh của nó.
```